Author: Atsumina Forever (Ju)
Couple: Kojiyuu
Rating: Chưa biết nữa, mn ai có nhu cầu thì sẽ xem xét NC =))
Note: Fic có nhiều từ ngữ thô tục, ai ko thích có quyền click back
Tình trạng: Đang viết, tùy vào phản ứng người đọc mà post các chap tiếp theo.
Mọi phản ánh có thể liên hệ trực tiếp với facebook: https://www.facebook.com/demons.ice Chúc mọi người đọc fic vui vẻ ^^
Vẫn như mọi buổi tối khác, Oshima Yuko đang ngồi thù lù một
đống trước cửa hàng quần áo khu chợ đen với cái chân vắt vẻo ngoe nguẩy không
yên trên ghế nhựa. Nó đếm đếm xấp tiền trong tay rồi há miệng cười thích thú:
" Hôm nay bán quá được, mình đến phải khâm phục cái lưỡi ko xương này mất
thôi, Yuko ơi là Yuko à, chả mấy chốc mà mày sẽ trở nên giàu có "
Đập đống tiền trong tay vài cái trước khi đưa nó lên mũi hít
hà cái mùi hương quý báu quen thuộc, Yuko rít lên thoả mãn: " Úi chà, tiền
có khác, thơm phức "
Phải rồi, nguyên cái chợ đen này ai mà không biết Oshima
Yuko nó là đứa mê tiền, yêu tiền hơn bất cứ thứ gì. Mỗi lần chữ "tiền"
ấy xuất hiện ở đâu là y như rằng mắt nó trở lên sáng rực, đánh hơi còn thính
hơn chó nghiệp vụ ấy chứ. Cơ mà ngoài sở thích đặc biệt với tiền ra, Yuko còn
có cái tài ăn nói hơn người, gì chứ riêng cái khoản nịnh nọt, ba hoa thì nó khỏi
chê. Bôn ba khắp mấy khu xó xỉnh Tokyo từ năm 18 tuổi, kinh nghiệm trường đời của
Yuko kể ra cũng ko có ít.
Từ cái hồi mà nó biết phân biệt đc đâu là tiền và đâu là giấy
thì nó đã ở trong trại mồ côi rồi. Tuy là đứa con gái chẳng mấy to con nhưng nó
lại sớm cầm đầu bang chủ cái đám trẻ ranh trong đó, rồi dần dần bao nhiêu thứ
hay ho bên ngoài như cờ bạc, hút thuốc, bia rượu đều đc nó du nhập vào hết. Năm
Yuko 15 tuổi, nó bắt đầu hiểu ra một chân lí cao cả của cuộc đời con người
chính là " Không tiền thì cạp đất mà ăn ". Và cũng nhờ cái chân lí đó
mà nó quyết tâm trốn khỏi trại trẻ, dấn thân ra đời để đi theo tiếng gọi của đồng
tiền. Để bây giờ cái tiếng gọi ấy đá phăng nó vào khu xó xỉnh chợ đen này đây
Thực ra thì trước đó Yuko cũng đã xin làm thử ở một vài chỗ,
nhưng đắng lòng là vì cháu nó lười học từ thuở lọt giường nên ko biết chữ, cộng
thêm cái tính thô tục bạ đâu văng đấy nên đi tới đâu chưa quá 3 ngày là người
ta trả lại vườn gấp. Cũng may có một quán bar cách khu chợ đen này chừng 5 cây
nhận nó vào làm lau dọn, làm được ở đó gần một năm, Yuko rút ra cho mình rất
nhiều kinh nghiệm. Nó biết cách kiếm tiền khôn ngoan nhất chính là ở cái miệng.
Nhìn thấy mấy đàn chị trong bar khua môi múa mép vài câu đã được bo cho vài
trăm yên mà nó phát thèm. Ráng trụ lại thêm một năm nữa cho đến khi kinh nghiệm
đầy mình, Yuko mới quyết định nghỉ việc và ra chợ đen này buôn bán. Đừng vội
nghĩ nó làm ăn cảm tính, thực ra nó cũng đầu tư ý tưởng lắm đấy. Buôn bán quần
áo chủ yếu là thu hút phái nữ, công việc chỉ cần chút mồm mép khéo léo là có thể
hút khách, lại đc thêm khoản nhàn hạ ko cần viết lách mà chỉ ngồi vắt vẻo đếm
tiền thì quả là quá hợp ý Yuko rồi. Nó đến nay buôn bán cũng đã được một thời
gian, các chị các cô trong chợ này ai cũng bị nó đốn đổ chỉ bằng vài câu nịnh nọt,
khéo miệng. Bảo sao việc kinh doanh của nó ngày càng trở nên khấm khá, nghĩ đến
đây thôi là Yuko đã sướng hết cả người
Chiếc xe mô tô từ đâu lao đến rồi phănh két một tiếng ngay
trước cửa hàng làm cho Yuko đang ngồi trên ghế giật mình suýt thì té lòi bản họng,
một thằng con trai nhìn y chang nó bước xuống khỏi xe, tháo nhanh cái mũ bảo hiểm
đang đội trên đầu rồi tiến về phía Yuko với nụ cười ko còn gì cợt nhả hơn, nó
hét lớn: " CHỊ HAI "
Yuko nhanh như cắt vớ ngay chiếc dép dưới đất mạnh tay nhắm
thẳng mặt thằng bé mà chọi làm nó hết hồn nhảy dựng lên, cũng may là thân thủ
nó ko thua kém bà chị giang hồ của nó là mấy. Xách chiếc dép đi lại phía Yuko,
tiện tay vơ luôn cái ghế nó đang gác chân để ngồi, thằng con trai khẽ nhăn mày
nhìn nó: " Chị hai, chơi ác vậy thì bảo em phải sống làm sao đây, chị ko
biết em kiếm ăn nhờ cả vào cái mặt này hả? "
Yuko lườm sang nó, trán hơi nhíu lại: " Nếu ko phải mặt
mày giống y chang mặt tao thì tao đã nện cho mày mấy chày rồi đấy, thằng quỷ
"
Thằng con trai bật cười, nó vỗ vỗ vào mặt mình mấy cái rồi lại
nhìn Yuko: " Chị Hai còn nhớ là tốt rồi, kể ra thì em cũng phải cảm ơn ba
mẹ của chúng ta, chẳng biết ông bả là ai mà khéo sinh thế, để em có khuôn mặt
giống chị như đúc. "
Yuko vừa nghe nó nói dứt câu thì đã mạnh tay cốc thẳng vào đầu
nó mấy phát khiến thằng bé giãy nảy, miệng quạo lên: " CHỊ HAI, QUẢ ĐẦU
NÀY EM TỐN MẤY NGHÌN YÊN MỚI LÀM ĐC ĐẤY " Nó nói trong khi tay vuốt vuốt lại
mớ tóc trên đầu, mặt nhăn nhó
Yuko hếch mặt nhìn nó, ra điều chẳng thèm quan tâm: " Cảm
ơn cái mẹ gì? Tao mà gặp đc ông bà ấy thì điều đầu tiên tao hỏi chính là tại
sao lại sinh ra tao có khuôn mặt giống thằng cô hồn như mày. Rõ ràng tao khác
trứng mà, tại sao vẻ đẹp của tao lại phải san sang cho mày hả cái thằng quỷ, thằng
mắc dịch "
Thằng con trai lại nhìn Yuko, cái mặt cợt nhả vẫn chưa chịu
biến mất, nó đá đá lông nheo, miệng đánh chẹp một tiếng: " Àiii em biết là
chị hai thương em mà, chị ko cần nói thì em cũng biết trong lòng chị hai luôn
nghĩ, Yuki của chị đích thị Đẹp Trai " nó kết thúc câu nói với hai ngón
tay chữ V dưới cằm, miệng nhếch khẽ
Yuko thở một hơi mạnh, thú thật là cứ đang vui, đang phấn
khích mà đụng cái mặt thằng này là bao nhiêu cảm xúc nó trôi đi bằng sạch. Vốn
dĩ Yuko đâu có ngờ cuộc đời mình lại dính phải thằng em cô hồn này đâu chứ, tuy
hai chị em cùng ở trong trại trẻ mồ côi từ nhỏ và có khuôn mặt y chang nhau
nhưng Yuki lại khác Yuko ở rất nhiều điểm, nếu Yuko thích tiền thì Yuki chỉ
thích gái đẹp, khi Yuko muốn đi làm để kiếm tiền thì Yuki lại chỉ thích mình nằm
trong diện "lười làm siêng chơi". Hồi Yuko bỏ trốn, nó cứ nghĩ là thoát
luôn được cái cục nợ trăm tấn này rồi cơ, ai ngờ được 2 tháng sau thì nó tự
dưng ở đâu xuất hiện lù lù trước mặt Yuko với cái bản mặt cợt nhả thản nhiên
" Em trốn theo chị Hai mà " khiến Yuko như từ trên thiên đàng rơi xuống
tận 48 tầng địa ngục.
Biết cuộc đời éo le là vậy nhưng dù sao cũng là em trai song
sinh của mình, Yuko chẳng lỡ đuổi nó đi. Cố gắng đi làm và lo cho nó là điều
Yuko có thể nghĩ đến lúc đó, cho đến ngày Yuki nói với Yuko rằng: " Để em
đi kiếm tiền phụ chị Hai ". Câu nói đó khiến Yuko ấm lòng lắm, cuối cùng
thì thằng em trai của nó cũng đã sáng dạ, đã hiểu thế nào là chân lí cuộc đời rồi.
Yuki bỏ đi chừng một tháng, tới hôm nó trở về thì toàn bộ mọi thứ đều thay đổi.
Nó trở lên bóng bẩy hơn khiến Yuko cũng vội mừng vì tưởng đâu nó kiếm đc việc
làm ra nhiều tiền. Đến khi hỏi ra mới biết, đắng lòng thằng em quý báu của Yuko
đi kiếm việc mãi mà chẳng ai nhận, nhớ đến bản thân mình là thằng đẹp zai có tiếng
từ hồi còn trong trại trẻ. Nó nảy ra ý định dùng vẻ bề ngoài đi cua mấy nàng tiểu
thư nhà giàu, ham chơi, thích trai đẹp để đu theo, vừa có gái để dùng, vừa lừa
tiền để xài, lại ko phải mệt nhọc, quá hợp ý Yuki. Vả lại chị em thì gen có dòi
mà, Yuki cũng thuộc dạng mồm mép chẳng kém ai, đầu tóc quần áo chỉnh chu thì
phong tình có thừa. Bởi vậy, nó vẫn kiếm ăn bằng cách đấy đến tận bây giờ, mặc
dù thi thoảng cũng có chút rắc rối.
Yuko rời ghế ngồi, nhanh tay xếp gọn dãy quần áo giữa cửa
hàng sang một bên, thuận miệng nói chuyện với Yuki: " Đừng có ở đây nhiều
lời nữa. Mày muốn gì thì nói đại đi, lại kẹt tiền xài rồi phải ko? "
Đứng tựa ra sau với hai tay khoanh trước ngực, Yuko nhìn
Yuki mà chán ngấy đến tận cổ, trong khi nó lại có vẻ thích thú, nhếch nhếch cái
chân mày lên vài cái rồi cười cợt: " Chị Hai, có phải chị hai yêu tiền lắm
không? "
Yuko chớp mắt nhìn nó, cái mặt ngơ ra vì ko biết hôm nay thằng
em trời đánh uống lộn thuốc gì mà hỏi toàn câu lãng xẹt như thế: " Mày
điên à? Tao ko thích tiền thì thích mày chắc "
" Thì em hỏi vậy đó, để còn biết đường đáp ứng chị hai
nữa chứ " - Yuki nói với cái giọng đầy vẻ tự kiêu, cơ hồ nó đang tính làm
gì đó
Yuko mặt ngơ ngác, nghe giọng điệu của thằng nhóc này, không
lẽ nó tính cho Yuko tiền ư? Làm chó gì có chuyện đó chứ, Yuko thừa hiểu tính
cách của em nó mà, ko việc cần nhờ vả thì dại gì nó nhả tiền ra. Nói Yuki thích
gái là số 1 nhưng tiền thì cũng phải đứng số 2, vậy nên chưa thể chắc chắn điều
gì hết, Yuko nhíu mày với Yuki, cứng giọng: " Mày nói thế là sao? Muốn gì
nói luôn đi, còn ko thì biến để tao còn đóng cửa tiệm "
Yuki lại nhìn Yuko cười, nó thở dài một tiếng rồi đứng dậy
khỏi cái ghế nhựa, đi đến bên cạnh và bám lấy vai Yuko, ra điều nịnh nọt:
" Đúng là chỉ có chị hai hiểu em nhất, vậy thì em cũng ko lằng nhằng nữa.
Chuyện là...em tính đi du lịch nước ngoài vài bữa để lánh mặt một con nhỏ phiền
phức, và em cần chị hai giúp đỡ em "
" Giúp đỡ? Tao thì giúp đc gì cho mày? " - Yuko hỏi
với vẻ mặt nghi ngờ
" Cũng chẳng có gì to tát lắm, chỉ cần chị hai dọn qua
căn hộ của em trông nom giúp em vài bữa, phòng khi nếu con nhỏ đó mà tới, chị
kiếm cớ đuổi khéo nó đi hộ em. Vậy là đc rồi "
" Chỉ có vậy thôi sao? " - Yuko liếc Yuki đầy nghi
ngờ, cơ mà nghĩ đến cái mùi tiền quen thuộc làm nó có tý lay động, Yuki nhìn
nó, gật đầu xác nhận. Im lặng đắn đo một lúc, Yuko mới lên tiếng hỏi: " Vậy
chứ....mày tính đưa tao bao nhiêu? "
" 1.000.000 yên " - Yuki nói không cần suy nghĩ
" 1.000.000 YÊN? MÀY MỚI TRÚNG SỐ HẢ THẰNG QUỶ " -
Yuko tròn hai mắt, miệng há hốc trước sự hào phóng quá đỗi kì lạ của em mình,
cơ hồ cái hàm như muốn rơi xuống đất
" Có gì phải ngạc nhiên chứ? Em kiếm ra tiền, cho chị
hai của em là điều bình thường. Vả lại con nhỏ này nó điên lắm, thoát đc nó thì
có bán cả nhà em cũng chịu. Chị hai giúp em nha, em tin tưởng có mình chị thôi
à? " - Yuki bám lấy tay nó năn nỉ, gì chứ trong bụng Yuko là cũng đã đồng
ý ngay rồi đấy, 1.000.000 yên chứ có ít đâu, chỉ có đứa ngu mới đi chê tiền thôi.
Vờ ậm ừ vài cái như suy nghĩ cho màu mè, cuối cùng Yuko cũng
bị sức hút của đồng tiền đánh quật: " Ờ thì...đều là chị em với nhau. Ko lẽ
mày đã cất công nhờ, tao lại ko giúp. Thôi thì đc rồi, cứ để đó cho tao "
Yuki nắm tay yeah mạnh một cái trước khi nhào tới ôm chầm lấy
bà chị của mình, nó mừng còn hơn trúng số độc đắc. Móc vội trong túi chùm chìa
khoá và đưa cho Yuko, Yuki hớn hở: " Đây là chìa khoá căn hộ của em, ngày
mai chị hai tới luôn cũng đc. Giờ em có việc phải đi gấp, chị hai yên tâm, lát
nữa tiền sẽ đc gửi vào tài khoản của chị ngay "
Dứt lời Yuki mau chóng tiến ra cửa, mọi thứ cứ như vũ bão
khiến Yuko mơ hồ chưa định hình đc, điều cuối cùng mà Yuko có thể hét lên khi
chiếc xe mô tô bắt đầu rồ ga là " LÁT TAO MÀ KO NHẬN ĐC TIỀN THÌ MÀY CHẾT
CHẮC ĐẤY THẰNG QUỶ "
Cho đến khi Yuki rời đi, Yuko mới có thể thoả sức bộc lộ niềm
vui sướng trong lòng mình, nó la hét, hát hò, nhảy múa như một con điên khi
nghĩ đến số tiền mà nó sắp nhận đc. Điều đó khiến Yuko quên mất cả việc phải
đóng cửa tiệm, chỉ tới khi cái bụng của nó réo ầm lên vì đói thì Yuko mới chấp
nhận buông đĩa bay để quay trở về với mặt đất
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét